Chỉ là, khoảng cách giữa sơn trang và quân doanh có chút xa xôi, hắn bắt buộc phải thức dậy thật sớm, mà quay trở về cũng rất muộn, Chính xác là đi sớm về khuya.
Lãnh Băng Cơ cũng không bởi vì thành ý của hắn mà thỏa hiệp, mặc dù nói thế, thế nhưng trái tim đó, cũng không tránh khỏi có chút lung lay muốn sụp đổ.
Đầu tiên không thể kiên nhãn được, là Lãnh Tướng, tìm đến được trong sơn trang, thanh sắc câu lệ mà khiển trách một trận.
Lại sau đó, cơ thể của Lão Thái Quân ở Quốc Công phủ, Thẩm Phong Vân đưa nàng vào phủ để chuẩn đoán bệnh, sau đó Lão Thái Quân tận tình khuyên bảo khuyên nhủ mất cả nửa ngày.
Rồi lại sau đó nữa, Duệ Vương phi cũng tìm tới tận cửa, liền chế giễu mang theo chút tố khổ, đổ xuống tất cả mà mắng nàng một hồi.
Lãnh Tướng nói: “Sao con lại có cái tính nóng này giống y hệt nương của người vậy? Nam nhân ba thê bảy thiếp không phải là chuyện đương nhiên cần có à? Sao lại có thể để một mình con độc chiếm được, một chút cũng không thả cho người khác sao? Càng đừng nói là, là người đó còn là thân muội muội của con nữa”
Lão Thái Quân nói: “Chúng ta đều là những người từng trải, ai cũng từng có một loại phần cốt yếu không đúng lắm ở trong lòng, qua được thì sẽ ổn thôi.Chí khí của con như vậy, không thể nghi ngờ gì chắc chắn là muốn đầy Phong nhi vào vòng tay của người khác, dù sao thì, làm gì có nam nhân nào có thể kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-muon-tai-gia-roi/1005959/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.