“Là bị người khác dùng một kiếm đâm xuyên ngực giết chết sau đó mới vứt xác xuống sông. Thủ đoạn quá mức tàn ác cho nên liền báo án.”
“Vậy thân phận của nàng ta là gì? Có thể điều tra rõ ràng không?”
Vừa đúng lúc Điêu ma ma mang thức ăn vào trong phòng, tựa như Mộ Dung Phong không muốn nhiều lời vì thế chỉ nói một câu: “Làm sao nhanh như vậy được, ngươi đánh giá hiệu suất làm việc của Kinh Triệu Doãn quá cao rồi đi. Cùng lắm thì bọn họ cũng chỉ mới làm một chuyến đến khảo sát tình hình. Có tra ra được hay không thì còn phải xem ý trời, còn không cơ trí bằng Thẩm Phong Vân.”
“Vậy thì sao ngươi không để cho Thẩm Phong Vân điều tra chứ?”
Tốt nhất thì mình nên nhân cơ hội này thăm dò chút ý định của hắn.
Cánh tay đang sắn tay áo lên của Mộ Dung Phong khẽ dừng một chút nói: “Chuyện điều tra về cái chết của tên Binh bộ Thị lang còn treo đó chưa giải quyết xong. Phong Vân quá bận rộn, nên một chuyện nhỏ bé như vậy cần gì phải làm phiền đến hắn?”
Lãnh Băng Cơ muốn tiếp tục truy hỏi, cũng e sợ Mộ Dung Phong sẽ sinh nghi với nàng. Mộ Dung Phong dùng qua ngọ thiện liền đi ngủ. Nhìn vẻ mặt đầy mệt mỏi của hắn thì rõ ràng đêm qua hắn thức trắng đêm.
Lúc xế chiều, tiểu nhị của Hồng Tân Lâu lại tới cửa đem bức họa của Hoàng Ưng giáo chủ tới giao cho Lãnh Băng Cơ.
Kĩ năng vẽ tranh của chưởng quỹ không phải khoác lác. Bức tranh chân dung này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-muon-tai-gia-roi/1005938/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.