Phá giải? Vừa nghe thấy hai từ đó thì tâm nàng liền cảnh báo không ổn.
Lãnh Băng Cơ cảm thấy cách ngày hắn trở nên hoàn toàn xấu xa không còn bao xa nữa. Quả thật hoàn cảnh cùng cám dỗ có thể thay đổi một người.
Nàng ho nhẹ một tiếng giọng điệu trúc trắc hỏi: “Ngươi nhận bổng lộc của Vương phủ vậy mà mỗi này lại nhàn hạ như vậy sao?”
Vu phó tướng rục cổ lại vừa quay mặt qua đã thấy nàng thì nhất thời chỉ biết cười đùa cợt nhã: “Giúp các nàng xu cát tị hung* cũng không phải là thuộc vào phạm vị bảo vệ Vương phủ sao?”
(Xu cát tị hung: kéo may mắn đến tránh xui xẻo đi.)
“Không nghĩ tới ngươi lại hiểu được những thứ huyền môn phương thuật này. Xem ra trách nhiệm điều tra Linh bà nặng nề này giao cho ngươi là vô cùng thích hợp, ngươi cùng nhiệm vụ lần này quả thật rất thích hợp.”
“Có thể gương mặt chúng ta không xứng đôi. Ngũ hành của ta thiếu á, ngũ hành của nàng lại thiếu đức. Hai thứ này tương khắc với nhau.”
Một đám nha hoàn bà tử cúi đầu nén cười, sau khi thỉnh an thì lập tức rất biết điều mà trốn hết.
Lãnh Băng Cơ tức giận đất trừng hắn một cái: “Công phu thì không thấy tiến bộ, miệng lưỡi lại càng ngày càng lưu loát. Vương gia nhà ngươi đâu? Tại sao ngươi không đi theo hắn? Cuối cùng thì đã xảy ra chuyện gì?”
Vu phó tướng dửng dưng: “Nếu như xảy ra chuyện gì thì ta còn có tâm tình đứng ở chỗ này tán gái sao?”
“Ngày hôm qua hắn đi suốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-muon-tai-gia-roi/1005936/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.