Lãnh Băng Cơ dựa lưng vào cửa, cố gắng hướng về phía sau, tránh né sự uy hiếp của Mộ Dung Phong, lại càng lộ ra thân hình uyển chuyển mê hoặc của mình, phía cổ áo xuất hiện một khoảng trống to, làm mơ hồ lộ ra một mảng tuyết trắng.
Cổ họng Mộ Dung Phong có khô khốc, ánh mắt hắn dần dần trở nên âm trầm, có một trận cuồng phong quét qua, sau đó dần dần hình thành một ngọn lửa thiêu đốt trong lòng.
Hắn cảm thấy thực sự như đang có một ngọn lửa thiêu đốt trong lòng, chết tiệt.
Lãnh Băng Cơ cũng nhanh chóng nhận ra được sự nguy hiểm này, vươn tay chống lấy ngực đang không ngừng áp sát của hắn, giọng nói run lên vì căng thẳng, như đang lên dây đàn, như từng hạt mưa rơi trên mặt hồ.
“Ngươi, ngươi muốn làm gì?!”
Mộ Dung Phong trên trán nổi lên gân xanh, cố gắng kìm hãm con dã thú không chịu yên trong lòng, hơi nhếch mép cười: “Tất nhiên đang xin ý kiến của người, phải làm sao giảm bớt ngọn lửa trong lòng đang quả vượng?”
Lãnh Băng Cơ khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt đi vì sợ hãi: “Ta và Vương Gia đều không giống nhau, ngươi cứ đi tìm Tiểu Bạch Liên của người, nhất định sẽ chữa khỏi bệnh thôi”.
Vừa nãy mới vươn răng múa vuốt, một người phụ nữ miệng lưỡi sắc bén sao đột nhiên biến thành một con mèo nhỏ rồi. Mộ Dung Phong đã cùng với nàng đối đáp suốt ba trăm sáu mươi lăm lần, thất bại hết lần này đến lần khác, đây là lần đầu tiên có được cảm giác chiến thắng như này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-muon-tai-gia-roi/1005688/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.