Vũ Khải Cung ngạc nhiên nghe từng lời lẽ sắc bén, nhìn nàng cũng không giống Vũ Hạ Linh ngày trước nữa bởi bình thường tỷ tỷ luôn trang điểm còn bây giờ thì ko 1 hạt phấn. Hắn cảm thấy rất khác với vị tỷ tỷ này nhưng lại lắc đầu cho qua, "chắc tại tỷ tỷ sốc do An Quận vương từ hôn.. Chắc chắn thế!"
"Tiểu tử ngố! Dạng người này cần gì giải thích. Còn chuyện kia, đệ yên tâm, lòng ta đã minh bạch, không mù quáng mà theo đuổi An Thiếu Dương nữa và từ giờ, ta đã có khả năng tự bảo vệ chính mình, cảm ơn đệ những năm qua đã luôn ở bên bảo vệ ta". Hạ Linh cười ấm áp nhìn.
"Tỷ tỷ! Ko lẽ tỷ ko cần đệ nữa???" Vũ Khải Cung gấp.
"Ngốc! Ta mãi mãi cần đệ!" Hạ Linh cười tươi hơn, nhún người gõ đầu hắn.
Từ xa, một nha hoàn chạy tới gọi Vũ khải Cung về học bài... Chuyện là nãy hắn nghe tin Hạ Linh liền chạy đi tìm nàng an ủi. Vũ Khải Cung ngượng gãi đầu, định chào về,, Hạ Linh nghe liền tò mò về giáo dục thời này, cao hứng cùng đi.
Hạ Linh cầm tập giấy gái được thắt gọn, nam nhân mà chữ thật đẹp; lèo nghèo như chữ trung quốc nhưng có vẻ khác; mà kệ, gì nàng cũng hiểu được những chữ này. Từng bài toán học giải loằng ngoằng mấy trang, văn học một cuốn dày cộm đọc đi đọc lại, rồi sách dạy đạo lý, sách dạy đạo trung thần các kiểu, một hành động ôm mặt.. Hoá ra giáo dục hiện đại là bắt nguồn từ đây.. Học mãi ko hết..
"Đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-mau-tro-ve/50131/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.