Sáng hôm sau Lãnh Băng chuẩn bị đi đã quay đầu nhìn lại dù gì nàng cũng ở đây 2 năm nơi này thật đẹp yên tĩnh ... quay mặt bước tiếp ra tới cửacốc chợt nghe Cầu Hồn Ảnh nói” Đồ nhi ngươi đi cẩn thận chờ khi talàm xong chuyện của mình sẽ tới tìm ngươi còn nếu có chuyện cần ta giúpthì ghi thư đưa cho Điêu Điêu là dc”
“ Ân ta bt rồi ... ta đi đây “ Lãnh Băng vẫn giọng bình thường nói
“ Gia gia chúng ta đi trước chúng ta chờ người ở Lãnh phủ “ Tiểu Đào nói
“ Ân ta sẽ nhanh đến thôi” Cầu Hồn Ảnh nói
“ Vậy ta đi trước tạm biệt “
“ Đi đường cẩn thận “
Ngồi trên xe ngựa thầm nghĩ ta đã về những người nợ ta hãy cố gắn sống chotốt để ta hảo hảo đòi nợ ... 3 ngày sau một chiếc xe ngựa dừng lại trước cửa Lãnh phủ tiểu Đào cùng tiểu Mận xuống trước vén màng một đôi taytrắng như sữa thò ra sau đó là dáng người thước tha quấy đỏ như lửa trên mặt đeo một cái mặt nạ đỏ như máu
“ vô nói với lão gia đại tiểu thư đã về “ tiểu Đào lên nói với hạ nhân canh cửa
“Đại tiểu thư ... hừ ngươi lừa ta đại tiểu thư đi du ngoạn 3 năm với về màngươi nói nàng là đại tiểu thư “ trong phủ ai không bt đại tiểu thư đidu ngoạn 3 năm mới về dám lừa hắn
“ Hảo từ lúc nào Ta về nhà phải cần hỏi ý kiến của các ngươi sao “ giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-mau-lanh-cua-vuong-gia/3034080/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.