Không lâu sau tiểu Đào bước vào cùng 1 cô gái áo xanh chính là tiểu Mận... so với tiểu Đào vui vẻ nhanh nhẹn thì tiểu Mận lại trầm lặng hơn “ Tiểu thư người tỉnh rồi thật tốt “ Tiểu Mận cúi người hành lễ
“ Ân ta không sao “
“ tiểu thư ngươi ăn cháo đi vừa mới bị thương nên ăn cháo cho khỏe “
“ Ân “ Lãnh Băng ăn một nữa chén cháo mới nói
“ Trong vòng 4 ngày tới bất cứ ai tới thăm đều không cho vào hiện tại ta đang mệt không muốn tiếp khách rõ chưa “
“ Ân em đã rõ rồi “ tiểu Mận ngạc nhiên tiểu thư thật lạ
“ hảo 2 người ra ngoài đi”
“ Dạ tiểu thư ' chờ 2 người ra ngoài Lãnh Băng mới bước xuống giườnghướng bản trang điểm mà đi ... ngồi xuống ghế nhìn gương mặt hiện trêngương đồng giật mình chỉ dùng hai từ để diễn tả “ Thật Gớm “ trong gương là khuông mặt lòe lẹt trang điểm thật đậm Lãnh Băng bước tới thâu nước rửa mặt thẫm nghĩ “ rửa thôi nếu để như vậy tối sẽ mơ thấy ác mộng mất “ rửa thật lâu mới trôi hết đống phấn trên mặt lại nhìn gương nếu so vớikhi hồi thì gương mặt hiện giờ có thể gọi là “ khuynh quốc khuynh thành “ đôi mắt màu hổ phắp chiếc mũi cao thước tha đôi môi đỏ mọng khuôn mặttrắng trẻo thật đẹp ... nhưng nơi mí mắt có 1 hoa mẫu đơn không to không nhỏ thật yểu mị ... hiện tại nàng 13 tuổi đã như vậy thì khoảng 1 thờigian nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-mau-lanh-cua-vuong-gia/3034069/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.