Hai đứa ở ngoài này cả đêm?
Nhìn mẫu thân hai tay khoác trước ngực, Nhã Tịnh ngửi thấy mùi nguy hiểm.
- Mẫu thân, nghe hài nhi nói đã.
- Tầm này tuổi còn hài nhi gì chứ? Mau đi theo ta!
Nhìn nhạc mẫu uy phong như vậy, Dạ Nguyệt Tu Kiệt cũng có chút rén liền phản bội nàng ngay lập tức.
- Nàng mau theo bá mẫu vào đi, ta đi làm bữa sáng.
Nhìn thấy bóng hắn đã khuất sau tường, Nhã Tịnh ngay lập tức bị mậu thân kéo tai.
- Hay lắm, ta tưởng con đi khắp nơi cứu giúp mọi người. Thả con ra một chút thì lại bắt đầu gieo đào hoa khắp nơi à?
Bên trong gian chính nhà, Nhã Tịnh cùng phụ thân hai người đội chậu cây trên đầu quỳ trước mặt Nhã Mẫu.
- Mẹ à, con nói bao lần rồi, con chỉ đi giúp Tư Đồ quốc thôi mà, con thề con không có gieo cái gì cả.
- Hơn nữa, nàng phạt Tiểu Tịnh thì liên quan gì tới ta, tại sao ta cũng phải quỳ?
- Cha con hai người thì tốt rồi, mộ người thì gieo đào hoa. Để nam nhân tới tận nhà tìm kiếm, hai kẻ già chúng ta đi du ngoạn thôi cũng bị làm phiền. Còn một người, thấy ai tới cũng hi hi ha ha, nhận con rể. Qùy còn sai sao?
- Nghe con nói trước đã, con thật sự là đi cứu người mà, còn mấy tên kia không liên quan tới con đâu. Con thề bằng danh dự của con đấy!
Mẫu thân nàng khẽ nhếch môi.
- Ngươi còn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-mau-chay/3317805/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.