Sớm hôm sau, hoa đã nở rộ ngoài hiên. Nhã Tịnh tỉnh lại từ sớm rời đi trước Lang Minh Triết trở về phủ Tướng Quân. Bởi lẽ còn nhiều việc, hôm trước Nhã Kiên cũng đã nói nàng nên về sớm.
Nàng vừa cùng A Hoa đặt chân về tới nhà một đám tùy tùng liền lao ra, A Hoa bị dọa tới giật mình.
- Vương Phi về rồi, may quá! Tướng Quân đang tính cho người gọi người tới, có lẽ người đã sợ Vương phi quên.
- Được rồi, các ngươi mau vào trong đi. Ta sẽ vào ngay!
Đám hạ nhân nghe vậy liền ngoan ngoãn lui vào trong, A Hoa thấy như vậy có chút lo lắng bám lấy tay nàng.
- Vương phi, bọn chúng không bị sao chứ? Đây là lần đầu muội thấy bọn chúng như này...
Nhã Tịnh nghĩ lại, cũng phải thôi! Lần đầu nàng trở về bọn chúng còn không mở cửa, giờ lại ra tận cửa nghênh đón. Không dọa A Hoa mới lạ, nàng cười cười.
- Không sao đâu, bây giờ bọn chúng biết ai là chủ nhân rồi! Muội không cần lo đâu!
Vỗ vỗ tay A Hoa nàng trấn an vị muội muội nhát gan này.
Vừa vào sảnh Nhã Tịnh liền thấy lão già Nhã Lâm kia đang an nhàn uống trà, bên cạnh đại phu nhân cũng an nhàn không kém. Có vẻ như nàng đã hiểu ý định của cặp đôi già này rồi.
- Ay yo! Con về thật đúng lúc, không phải trước kia con rất giỏi khi làm những bữa tiệc lớn sao? Nay Nhã Ngọc lên kiệu hoa, dù sao cũng là nhị tiểu thư chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-mau-chay/2928187/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.