Một đêm không ngủ, Nhã Tịnh mặc một thân hắc y đi khảo sát trấn này. Quả nhiên, tỷ lệ người dân nghèo cao hơn hẳn các trấn khác. Nhã Tịnh vừa về tới nơi liền thấy Dạ Nguyệt Tu Kiệt đứng chờ mình ở cổng.
- Ta tưởng người đã đi nghỉ rồi?
Ta biết nàng sẽ không ngoan ngoãn nên ở đây chờ nàng, chuyện này nàng không nên lún vào quá sâu.
- Người lo ta sẽ bị diệt khẩu sao? Cảm tạ người, nhưng ta vốn đã quen rồi. Sẽ không sao đâu!
Nhã Tịnh trấn an Dạ Nguyệt Tu Kiệt, vỗ lấy vai hắn nàng quay về phòng. Không có quy định của Lang Minh Triết, Nhã Tịnh ngủ một giấc tới giờ thìn mới tỉnh lại. Nhã Tịnh nhìn căn phòng xa lạ thở phào, cũng may nàng không bị lạ nhà.
- Vương phi, tên tham quan Ngưu Đào tới tìm Lưu thúc.
A Vệ nghe tiếng động liền biết nàng tỉnh vào bẩm báo, Nhã Tịnh nàng nghiêng đầu nhìn xuống. Chậc, chưa gì đã vác xác tới không biết hắn muốn gì.
- Ngươi đi gọi Lưu thúc đi, ta chút nữa sẽ ra.
Lưu lão vừa đi ra liền thấy tên tham quan đang thưởng trà thượng hạng được một gia đinh nọ đem tới, vừa thấy Lưu lão tên Ngưu Đào kia liền mặt mày hớn hở.
- Lưu huynh, thật ngại quá. Nay ta lại tới phiền huynh rồi!
- Ngưu đệ nói gì vậy? Không biết là cơn gió nào mang đệ tới, đệ tới làm khách ta vui còn không kịp. Chỉ tiếc nhà ta có nhiều đồ đạc, hiện vẫn đang dọn nếu không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-mau-chay/2928162/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.