Thân cận của Vương gia? Đúng là đáng lo nhỉ? Người của Tứ vương gia đều là những người trung thành, chưa kể tới là hộ vệ thân cận của Vương gia sao có thể phản bội?
Lời quản sự nói ra như một phát vả vào mặt Nhã Như Tuyết, tuy rằng như vậy không có nghĩa sẽ không có kịch bản khác!
- Lỡ đâu nàng ta dùng sức mê hoặc tên thị vệ đó, rồi cùng nàng ta làm ra chuyện tày đình thì sao?
- Hỗn xược! Ngươi đã không có bằng chứng, nói rằng ta đi hạ độc phu quân thì thôi đi? Còn dám ăn nói hàm hồ? Ngươi cho rằng ngươi là ai, ta không nói để mặc ngươi tự tung tự tác, ngươi nghĩ mình là chúa rồi?
Nhã Tịnh tức giận đập bàn, bùng phát bạo nộ! Nhã Lâm bên cạnh hiểu, nếu Nhã Như Tuyết càng nói e rằng mọi chuyện sẽ càng tồi tệ hơn mà thôi!
- Đúng vậy! Ngươi câm miệng cho ta! Nếu ngươi dám nói hàm hồ vậy đừng trách ta!
Nhìn thấy phụ thân tức giận như vậy, Nhã Như Tuyết vô cùng tức tối. Tại sao chứ? Tại sao phụ thân lại bao che cho ả ta? Tại sao nàng ta lại phải chịu ấm ức chứ? Nhưng nhìn thấy mọi chuyện đang dần trở nên nghiêm trọng, cuối cùng Nhã Như Tuyết cũng nuốt xuống hoài nghi bên mình.
Hai tiếng sau, thái y cuối cùng cũng quay trớ lại.
- Bẩm Hoàng Thượng, Tứ vương gia không có dấu hiệu trúng độc! Chỉ là làm việc có hơi quá sức cộng thêm cơ thể nhiễm phong hàn có chút yếu ớt nên mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-mau-chay/2928112/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.