Lang Minh Triết ném tờ giấy ra ngoài, mọi người thấy hắn tức giận như vậy liền quỳ xuống.
- Vương gia, xin thứ tội!
Nhìn mọi người như vậy, hắn một chút tâm tình cũng không còn. Chỉ lặng lẽ gặm lấy nỗi cô đơn, vương phi của hắn hết thương hắn rồi! Lang Minh Triết đau khổ suy nghĩ, đúng là đáng sợ mà.
Cố giữ trạng thái bình thường, Lang Minh Triết ăn cơm nàng chuẩn bị. Chỉ là cảm giác rất lạ lẫm!
- Vương gia đã dùng bữa!
Một gia đinh tiến lên thông báo với nàng, nhận được nàng gật đầu. Nhóm người kia cũng vội lui, không gian thoáng chốc trở nên an tĩnh. Nàng đứng lên mỉm cười.
- Các vị bằng hữu, hôm nay ta lấy danh là bạn hữu của mọi người lập bàn rượu hôm nay! Chúng ta không say không về, hãy cùng nhau cố gắng uống hết rượu ta chuẩn bị. Rất ít mà thôi, có hơn trăm vò! Uống từ đêm tối tới hừng đông, ai thua mai phạt rượu tiếp!
A Hoa nhìn Nhã Tịnh, bình thường vương phi đúng là hay uống rượu. Nhưng hăng hái như hôm nay thì rất ít, đúng là làm nàng ta phải nhìn lại những người này.
- Đồ đệ, ngươi có rượu mà không gọi lão phu sao?
Lưu Kỷ sư phụ trên cây cao mỉm cười nói vọng xuống dưới, Nhã Tịnh hài hước nhìn lên.
- Con đã sớm biết sư phụ tới rồi, con đang xem sư phụ bao giờ mới lên tiếng đây! Nhưng sư phụ cứ ở trên đó nhìn chúng ta uống rượu cũng được, có tuổi rồi. Uống nhiều rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-mau-chay/2928104/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.