Nhã Tịnh nhấp trà, ánh mắt lấp lánh nở nụ cười.
- Hoàng Thượng nói thật hay, trước kia cũng từng nói với ta như vậy. Mẫu hậu, hôm nay nhi thần thân thể có chút không ổn đành mạn phép trở lại Khôn Ninh Cung!
Thái Hậu nhìn qua nàng khẽ gật đầu.
- Được rồi, con có thể trở về. Ai gia cũng đã có chút mệt mỏi, hôm nay cứ như vậy đi!
Chờ Thái Hậu rời đi, Tư Hạ thấy vậy cũng không diễn một màn cô bé đáng yêu nữa. Trực tiếp lạnh mặt, nhìn nàng đầy khinh bỉ.
- Thân là con gái của tội thần, ngươi vẫn mặt dày nhận Phượng ấn mà sống với chức danh mẫu nghi thiên hạ được sao?
Đứng trước câu hỏi hóc búa này, Nhã Tịnh lựa chọn tâm lặng như nước từ từ bình tĩnh mà đáp lời.
- Thật ra, mặt ta cũng chưa dày tới vậy. Nếu Tư Hạ công chúa thích, ta có thể trao lại phượng ấn cho người. Nhưng Bệ hạ có chấp nhận hay không, người có giữ nổi chức vị này hay không. Cái đó ta không chắc chắn! Hơn nữa, Tư Hạ công chúa chỉ là một công chúa nước láng giềng, còn không phải người nước ta. Hà cớ có quyền lên tiếng phán xét? Nếu có thể, người muốn phán xét ta, nhập cung đi! Sau đó lên ngôi hậu, ta sẽ rất vui vẻ nghe người phán xét!
Một câu, Nhã Tịnh không cần quá cay nghiệt vẫn có thể đảo lộn tình thế có lui có tiến. Nàng đứng lên, thấy Tư Hạ vươn tay ra. Chậc, đúng là, tại sao nữ nhân nơi này đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-mau-chay/2928064/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.