Nhã Tịnh cảm giác đầu gối có chút nhũn rồi, may mắn A Hoa đỡ được nàng. Mẫu thân nàng nhìn qua, thấy khuân mặt tái nhợt của nàng, môi bà nở một nụ cười rất đậm. Ghé sát tai nàng, mẫu thân nàng nhẹ nói.
- Chính nơi này ép ta và phụ thân con khổ sở rất nhiều đấy, nhiều việc tới mức chúng ta ăn không ngon ngủ không yên. Con tới đây thì tốt rồi, cho con năm năm làm quen với Khánh Quốc, nếu con thu phục được lòng dân. Ta sẽ cho con lên làm Nữ hoàng!
Nhã Tịnh biêt, bản thân bị chính ba mẹ ruột đào hố rồi! Nhưng lỡ ở trong hố này, Nhã Tịnh muốn đào đường tẩu thoát! Đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa mà!
- À, thật ra thì nhi nữ cũng không được tài giỏi cho lắm! Hơn nữa, không phải Hoàng thượng nói bản thân họ Nhã sao?
Mẫu thân nàng nhếch môi cười, ánh mắt bà đầy vui vẻ nói.
- Ái nữ nghĩ xem, chúng ta sẽ dùng tên thật đi tuần tra sao?
Nhã Tịnh chu môi, được rồi, là nàng ngu ngốc. Tin người quá rồi, ở đây hở ra đều là bẫy!
Đêm hôm đó, thông cáo đã được ban ra. Ai nấy đều rất tò mò về vị công chúa mới này, riêng Nhã Tịnh lại lo hơn hết. Nàng xuất thân vừa là con gái của phản tặc, lại vừa là thổ phỉ! Nếu có cơ hội làm lại, Nhã Tịnh vẫn sẽ làm vậy thôi! Nhưng, Nhã Tịnh nhớ lại bảy bảy bốn chín thoại bản, hình như cũng đâu có nữ chính nào làm như nàng? Người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-mau-chay/2928021/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.