Tháo mạn che mặt, có những người may mắn gặp qua nàng năm năm trước đều kinh ngạc không thôi.
- Đây không phải là Hoàng hậu Lang quốc sao? Năm năm trước ta từng gặp người rồi!
- Chắc không phải đâu, Hoàng hậu Lang quốc không phải là đang ở cạnh Lang vương hay sao?
- Sao lại có thể giống nhau như vậy? Không phải là tỷ muội song sinh đấy chứ?
Tiếng bàn tán của những kẻ biết nàng vang lên, kéo theo không ít bát quái.
- Chuyện này là sao?
Ai nấy đều nhìn qua nhau, sau đó lại lén nhìn biểu cảm của Lang Minh Triết. Lúc này, Nhã Tịnh mới nở nụ cười.
- Hôm nay, hân hạnh cho ta được bái kiến chư vị từ các nước tới đây! Ta tự giới thiệu, ta là Khánh Chi công chúa! Đại công chúa Khánh quốc, hôm nay có gì tiếp đãi không chu đáo, mong các vị bỏ quá cho.
Lang Minh Triết ánh mắt từ đầu tới cuối vẫn nhìn chằm chằm nàng, Nhã Tịnh vẫn không quan tâm lắm. Dù sao, với nàng một kẻ không nhận ra mình thì cũng chỉ như vậy mà thôi.
Rất nhiều sứ thần tò mò, chung quy không thấy động tĩnh gì nên cũng chẳng dám ho he. Nhã Tịnh sau khi giới thiệu xong liền lên ngựa đường hoàng cùng quân lính duyệt binh, sau đó liền cùng binh lính rời đi trong tiếc nuối của không ít người.
Khánh Vương nhìn qua Lang Minh Triết tay đã chảy máu nhưng chính hắn còn chẳng quan tâm mới hài lòng đôi chút, bên cạnh là đám hầu cận đang cố gắng cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-mau-chay/2928013/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.