A Vĩ tuy biết nàng có năng lực, nhưng không nghĩ tới nàng có thể suy nghĩ kỹ lưỡng như vậy, đúng là làm hắn ngày càng hài lòng. Càng hiểu vì sao Khánh vương lại muốn chọn nàng làm Tân Vương, thật sự nàng có thể đem Khánh quốc tới một tương lai khác.
- Nếu vậy, thần nguyện ý lo việc của Hắc các, hoàng cung người quen thuộc hơn thần.
Lời ít hiểu nhiều, nàng gật đầu nhìn A Vĩ.
- Ngươi có thể bắt đầu từ ngay hôm nay! Bọn chúng canh gác rất nghiêm ngặt, nhớ cẩn trọng.
Nàng dặn dò qua loa xong, A Vĩ liền rời đi. Nhìn bóng lưng hắn khất sau cánh cửa, nàng thở dài nhìn qua trời xanh. Nàng đã lâu chẳng còn rảnh rỗi nằm không ngắm trời nữa rồi, liệu trời xanh còn cách nàng bao nhiêu nữa đây.
- A Hoa, Diễm An, các người nhất định phải bình an. Chờ khi đất nước yên bình, ta sẽ đón các người cùng phụ mẫu về. Cùng nhau sống cuộc sống hạnh phúc.
Hai tay nắm đao, nàng biết võ thuật của bản thân vẫn chưa là gì với đám chúng. Ngày ngày tu luyện, bền trí chuyên tâm! Ngày qua ngày, kế hoạch càng gần tới điểm mẫn cảm.
Nhã Tịnh thức đêm, thức ngày, nàng không thể bỏ qua bất cứ giây phút nào. Chỉ cần một chút sơ xuất thôi, sẽ có càng nhiều người hơn hi sinh vì sai lầm của nàng.
Cuối cùng, sau một năm chuẩn bị trong gấp gáp. Nhã Tịnh nhìn bồ câu bay trên trời, pháo hoa màu đỏ trong đêm vang lên. Nhã Tịnh ngồi trên lưng ngựa, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-mau-chay/2927932/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.