Nhã Tịnh sau khi vể ở ẩn cùng Dạ Nguyệt Tu Kiệt liền cảm thấy có chút không quen, hắn mỗi ngày đều chiều chuộng nàng quá mức. Ví như ba bữa hắn đều là người nấu, đôi khi các món còn không trùng nhau suốt hai tuần. Hoặc là hắn cùng nàng trồng chút rau, sau lại cùng nhau nuôi thêm chút gà và cá. Cuộc sống bình thường khiến bao người ao ước, khi nàng muốn trồng cây ăn quả sau nhà, hắn cũng không ngại đi kiếm cây giống cho nàng. Ba tháng sau, phụ mẫu nàng cũng được hắn đón tới, chỉ là không ngờ tới...
A Hoa và Diễm An đứng đằng sau, nhìn tình cảnh trước mắt, tay vẫn cầm dưa xúc lên ăn, vừa nhìn lấy nàng cùng Dạ Nguyệt Tu Kiệt lại nhìn qua phụ mẫu nàng cùng Tiểu Bảo và hai cái đuôi nào đó.
- Tại sao hai người lại ở đây?
Nhã Tịnh nghiêng đầu nhìn Lang Minh Triết và Tư Đồ Kha Luân, mỗi người đều đang cầm lấy một bên tay phụ mẫu nàng có chút khó hiểu.
- Ta dù sao cũng từng là phu quân nàng, muốn tận hiếu với nhạc phụ, nhạc mẫu.
Lang Minh Triết không ngại mặt dày liền lên tiếng nói, Tư Đồ Kha Luân cũng phụ họa theo.
- Đúng vậy, trước kia chúng ta phụ nàng cũng chưa từng làm gì được cho nàng. Lần này chúng ta muốn bù đắp.
Dạ Nguyệt Tu Kiệt nắm chặt cái muôi đằng sau lưng, luôn có dã nam nhân muốn đào góc tường nhà hắn. Thật đúng là, bọn hắn không đi làm việc của mình mò tới đây làm gì? Còn bày đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-mau-chay/2923358/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.