Tên mập ú cầm đầu vác rìu to nhẹ nhàng nhếch môi cười khiêu khích nhìn tên Dạ Nguyệt Tu Kiệt. 
-"Người giang hồ kỵ nhất là làm việc cho triều đình, Dạ Nguyệt sơn trang ngươi lại như đám chó nghe lời chủ, làm việc cho triều đình nực cười. Còn dám ở đây to tiếng?" 
-"Ngươi có vẻ không hiểu như nào là hợp tác rồi! Ta cũng không muốn nói nhiều, lên!" 
Dạ Nguyệt Tu Kiệt nhấc gót dùng khinh công một cái lao tới rút kiếm đấu nhau với tên mập, hai quân thấy vậy cũng lao vào chém giết. Tuy bên nàng đã có nhiều người chết trước, nhưng vì là quân tinh nhuệ cũng không hề bị bất lợi. Nàng vung đao chém giết, tuy đây là lần đầu nàng giết người có chút lo sợ chỉ là nơi đây nếu không phải ta sống, thì chính là ta chết. Giết người để được sống, giết người để bảo vệ cho con dân bách tính. Nàng nắm chặt kiếm hơn, cả người ngày càng có sức chiến đấu. Máu văng khắp nơi, bắn cả lên mặt nàng, giọt máu nóng hổi ấy, nhưng nàng không được sợ! 
Bên kia Dạ Nguyệt Tu Kiệt đấu nhau với tên mập kia, tuy hắn ta có sức nặng nhưng chỉ là sức mạnh thể chất. Không lâu sau, một kiếm vung lên đầu tên mập rơi xuống. Dạ Nguyệt Tu Kiệt không thèm quan tâm mà rời đi, ngay cả vạt áo cũng không nhiễm bẩn, luôn phiêu dật như vậy. Bên kia, Lang Minh Triết vẫn luôn chiến đấu cạnh nàng, như là muốn bảo vệ nàng. Một màn này thu vào mắt của Dạ Nguyệt Tu Kiệt khiến hắn có chút 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-mau-chay/2922912/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.