Thời gian trôi đi, thoáng cái đã qua một tuần kể từ hôm hắn bị thương. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi ấy vết thương trên người hắn đã lành được đôi chút. Nhìn chung là khá ổn, không nghiêm trọng như trước nữa.
Vì để tiện cho việc chữa trị vết thương Long Nhật Hàn đã trở về Hàn vương phủ. Để bảo đảm an toàn tứ đại hộ pháp của Dạ Ám các đều theo về cùng. Họ giả làm hộ vệ trong phủ để tiện đề phòng.
Khi bọn họ đang ngồi trong phòng bàn bạc công việc, bỗng nhiên thị vệ bên ngoài hớt hải chạy đến báo: "Vương gia có chuyện không may rồi."
"Việc gì mà khẩn trương như vậy?" Hắn rời mắt khỏi mấy tấm bản đồ. Ngước lên nhìn tên thị vệ. Ánh mắt tối tăm đầy nguy hiểm, nét mặt lạnh lùng không đổi.
"Vương gia! Có tin báo từ biên quan, có quân phản loạn. Vũ vương chống đỡ không được, gửi lệnh khẩn trở về xin thêm binh lực." Tên thị vệ báo lại.
"Ồ! Quân phản loạn như thế nào mà làm cho Vũ vương phải xin thêm quân vậy." Hắn tuy nói vậy nhưng lại không chút biểu hiện gì gọi là ngạc nhiên cả. Nét mặt vẫn bình tĩnh như thế hắn đã đoán trước việc sảy ra vậy.
"Vương gia! Hoàng thượng không an tâm cho người khác đi cho nên đã hạ chỉ người đích thân đi dẹp loạn. Tất cả đã chuẩn bị đầy đủ, bây giờ chỉ cần người nữa là có thể xuất phát."
"Được rồi. Ngươi ra ngoài đi, ta sẽ lo việc còn lại."
"Thuộc hạ xin lui"
"Gia! Vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-lanh-lung/3292384/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.