Sáng hôm sau. Là một ngày đẹp trời, ngoài vườn những chú chim líu lo trên cành. Trời trong xanh, đất mênh mông. Một khung cảnh nên thơ như vậy thế mà trong một căn phòng nào đó ở một nơi nào đó và cũng trên một chiếc giường nào đó có hai bóng người nào đó vẫn còn đang ôm nhau ngủ trong khi mặt trời đã lên cao. (Hai người sát phong cảnh quá). Vâng và hai người nào đó chính là hai nhân vật chính của chúng ta.
Vâng và cái lí do rất là củ chuối. Hôm qua khi khóc một trận "hoa lê đái vũ" thì nàng mệt quá mà lăn ra ngủ. Kết quả là đánh luôn một mạch tới giờ chưa tỉnh lại. Long Nhật Hàn vì thức cả đêm đợi nàng nên bây giờ cũng ngủ không biết trời trăng gì.
Và trong một cái hoàn cảnh như vậy "đấng cứu thế" của chúng ta đã xuất hiện **Tung bông**... Từ bên ngoài Linh nhi hớt hải chạy vào "tiểu thư... vương gia... có người trong cung đến".
Đang ngủ ngon lành thì bị tiếng ồn làm phiền nàng khó chịu tỉnh giấc. Hắn nằm bên cạnh cũng bị đánh thức dậy.
"Trời ơi hai người vẫn còn ngủ được hả có biết bây giờ là mấy giờ rồi không?" Linh nhi nhìn hai vị chủ tử nhà mình than vãn.
"Có chuyện gì vậy sao lại hớt hải như vậy" nàng hỏi.
"Vương gia có người trong cung tới nói là muốn người vào cung một chuyến. Không biết là có chuyện gì nhưng nghe nói có liên quan đến thái hậu thì phải."
" Liên quan đến mẫu hậu? Nguyệt nhi nàng chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-lanh-lung/3292364/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.