Tử Tà dẫn nàng đi chính điện trước để khảo nghiệm năng lực với những vị tiên nhân đứng đầu.
Nàng bước vào chính điện cùng hắn. Các vị tiên nhân đều nhìn thấy nàng.
Một thanh âm lanh lảnh của nữ nhân vang lên.
- Tử Tà, tiểu hài tử này là ai thế? Cha nương của nàng đâu? Không lẽ...là ngươi nhặt nàng ta về sao?
- Nàng tới để kiểm nghiệm năng lực, không phải là ta nhặt về.
- Hahaha...Kiểm nghiệm sao? Ngươi có nhầm không? Nàng còn nhỏ thế này, làm sao vượt qua được? Ngay cả đệ tử chân truyền của ta cũng phải chờ tới năm nàng 10 tuổi mới có thể tới đây kiểm nghiệm. Còn nữa, ngươi nghĩ với cái khăn này, nàng có thể vượt qua?
- Tịnh Yên sư muội, không được nói như vậy chứ. Tử Tà mang đứa bé này tới, hẳn là nàng ta có gì đó đặc biệt. Nhỡ đâu nàng ta lại xuất sắc hơn cả đệ tử chân truyền của ngươi thì sao?
Lại là tiếng của nữ nhân, nhưng giọng nói này mềm mại và uyển chuyển hơn, nghe sẽ dịu dàng hơn nếu bỏ qua lời lẽ chọc tức người khác.
- Các ngươi im lặng đi. Ta vẫn luôn ở đây đấy. Suốt ngày mỉa mai nhau, chẳng ra cái thể thống gì cả.
Là tiếng của một lão nhân.
- Vâng, ta biết rồi, chưởng môn.
Hai người đồng thanh.
Minh Nguyệt khẽ đưa tay lên tháo chiếc khăn ra. Những người ở đây, đa số đều có tu vi cao, chắc là sẽ không bị đôi mắt của nàng làm cho bị thương đâu.
Chiếc khăn rơi xuống. Ánh sáng làm nàng phải nhắm chặt đôi mắt, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-la-tieu-ac-ma/119630/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.