Trời dần chuyển tối, Tiểu Hoa thấy nàng vẫn nằm trên giường không nói gì nên lo lắng hỏi.
"Tiểu thư, người không ăn uống gì sao?"
- Nàng quay đời lại nhìn Tiểu Hoa, mắt của nàng đã sưng đỏ hết lên vì khóc quá nhiều.
"Em đi lấy bánh phù dung tới đây cho ta."
Nghe nàng muốn ăn, Tiểu Hoa lập tức vui vẻ đi liền, trong căn phòng chỉ còn một mình nàng, ánh nến mờ ảnh, bầu trời đã chuyển tối hoàn toàn, nàng nhắm nước lại sau đó lại mở mắt ra, nhưng đồng tử của nàng đã chuyển màu, nó không còn là màu xám đặc trưng nữa, mà là một màu đỏ, đỏ thẫm như máu, ánh mắt lúc này sắc bén hơn nhiều, nàng đứng dậy mặc một bộ y phục màu đen vào, sau đó viết lên giấy về chữ.
"Ta đi dạo hóng mát, chút nữa ta sẽ tự về, đừng tìm ta."
Sau đó phóng lên nóc nhà mà lao đi như gió, nàng vừa đi vừa tự lẩm bẩm.
"Tinh, ta khuyên ngươi hãy tự trấn tĩnh lại bản thân đi, người chết thì đã chết rồi, ngươi khóc thì có thể làm gì được nữa, hiện tại nhiệm vụ của chúng ta là phải tìm ra kẻ đã giết bà ấy, ta tin rằng với y học của ngươi, ngươi cũng biết rõ bà ấy không phải là bị bệnh mà chết."
Một lời nói khác vang lên trong đầu nàng.
"Ta biết rồi không cần ngươi phải nhắc nhở, ta khóc đủ rồi, ta muốn báo thù cho mẫu thân, Nguyệt ta muốn đi tới Từ Đường xem xét thi thể của mẫu thân lần nữa."
Giọng nói kia vừa dứt, giọng của nàng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-hai-mat-doc-sung-cua-vuong/183379/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.