Đám người ở lại hóng chuyện nghe Lục Sách đưa ra cái giá ấy mà mồ hôi đổ như mưa, không thể ngờ hắn lại thật sự dám trả ra cái giá chỉ có ở trên trời ấy. Uyển Ca tính trả giá thêm lần nữa thì bỗng Lục Phong lên tiếng.
"Tứ đệ thật là giàu có a, trận này xem như ta thua, Ức Linh Chi này đệ cứ cầm lấy đi."
Nàng và đám người kia có chút khó hiểu, Lục Phong tại sao lại không tiếp tục đấu giá mà lại nhường vật phẩm này cho tứ hoàng tử kia, nhưng lại không có ai dám lên tiếng. Riêng Lục Sách thắng trận này nhưng lại không hề tỏ ra vui vẻ gì hết, mặt của hắn ta như bị ép uống thuốc đắng vậy, giọng hắn vang lên.
"Đa tạ tam ca đã nhường, ân tình này ta xin được khắc ghi."
Lục Sách gằn giọng cố nhấn mạnh hai từ "Khắc ghi". Đại tỷ chủ trì nghe hai bên nói vậy liền lên tiếng thông báo.
"Nếu Chiến vương gia đã bỏ cuộc, vậy trận đấu giá này tứ hoàng tử là người chiến thắng với vật phẩm là Ức Linh Chi vạn năm và số tiền là 1 vạn bạch kim."
Dứt lời đại tỷ kia liền đem Ức Linh Chi bỏ vào một hộp gỗ đàn hoàng rồi đưa cho cận vệ của Lục Sách là Tôn Lĩnh xem như là đã giao hàng, Lục Sách khó chịu lấy từ trong túi càn khôn của mình ra mấy chục tờ ngân phiếu đưa cho đại tỷ kia, Uyển Ca nhìn cái Ức Linh Chi kia có chút tiếc nuối tuy nó chỉ nhỏ bằng một cây nấm đông cô nhưng lại rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-hai-mat-doc-sung-cua-vuong/1513432/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.