Trải qua 1 ngày mệt mỏi mọi người ai nấy đều chìm vào giấc ngủ,ban đầu y phái bọn họ canh chừng nhưng nàng đã làm y thay đổi ý kiến.
"Mọi người cũng mệt lắm rồi,ngươi cứ để bọn họ ngủ"
"Ta chỉ sợ..."
"Không sao,chẳng phải có ngươi bên cạnh ta sao" Hạ Băng Liên thỏ thẻ nói nhỏ,phiến má hồng hồng dưới ánh lửa nên khó phân biệt.
Bọn họ ai nấy đều che miệng cười khẽ,vương phi nói vậy sao vương gia có thể từ chối được,bảo vương gia lãnh huyết vô tình nhưng một khi có vương phi bên cạnh liền trở thành người khác,chưa cười bao lâu liền bị ánh mắt của y cảnh cáo khiến họ im bặt.
"Được,bổn vương cho phép nhưng nhớ chú ý"
Bọn họ ai nấy đều gật đầu liên tục rồi rời đi chỉ còn nàng và Tiêu Nam Hiên đứng đó.
Nàng không nói gì đi đến thảm cỏ ngồi xuống,lúc này thật sự có chút mệt mỏi.
"Sức khỏe của nàng vẫn quan trọng,mau vào trong trại tránh gió"
Y lo lắng cho nàng,vốn dĩ nàng bị như vậy cũng do y mà ra,y một phần cảm ơn nàng một phần muốn trừng phạt nàng,là thần y nàng hiểu rõ hỗn độc sẽ làm nàng bị thương nhưng nàng vẫn trị cho y,không phải nàng nói không chữa cho nam nhân hay sao.
"Chỉ là mệt chút thôi,không đáng lo ngại"
"Nói gì vậy,đối với ta nàng vẫn là quan trọng nhất"
Y đi lại gần nàng ngồi xuống cầm lấy bàn tay của nàng hôn lên.
"Ngài là vương gia,Chiến Thần Tiêu Dao Vương nổi danh thiên hạ được dân chúng tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-hac-daotuyet-doi-khong-de-choc/2573424/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.