Xe ngựa tiếng thẳng vào cung,thái hậu vừa thấy xe ngựa liền mừng rỡ,xe ngựa vừa dừng thái hậu liền đi đến không kịp để nha hoàn đỡ đi.
"Hiên nhi,Liên nhi các con về rồi sao,thật làm cho nội tổ mẫu lo lắng mà"
"Nội tổ mẫu sao người lại ra đây"
Tiêu Nam Hiên vừa thấy thái hậu liền hành lễ,Hạ Băng Liên bước xuống cũng nhanh chóng hành lễ nhưng đôi tay của thái hậu đã ngăn cản.
"Được rồi,thấy các con về nội tổ mẫu rất vui mừng,phải rồi Ninh Quốc đâu"
"Hoàng muội đi đường xa có chút mệt,vừa nãy thần nhi đã cho người đưa muội ấy hồi cung"
"Ây da nhìn xem các con ốm đi rất nhiều,con xem vương phi xanh xao như vậy con lại không chăm sóc"
"Nội tổ mẫu yên tâm,Liên nhi chỉ là hơi khó chịu khi ngồi xe ngựa,ngoài trời gió rất mạnh người nên hồi cung tránh gió"
Hạ Băng Liên cười tươi trấn an thái hậu,nàng rất lấy làm mến vị thái hậu này,bà rất hiền dịu quan tâm người khác điều này đối với nàng như có thêm một người thân che chở.
"Con đó phải bồi dưỡng thêm để sớm sinh cháu cho ta,haizz,Hiên nhi của ta từ trước giờ không ham mê nữ sắc,rất may là có con không thôi lão bà này sao sớm có cháu để bồng"
Thái hậu buồn rầu nói,mặt nàng thoáng ửng hồng,sao mà cả Tiêu Nam Hiên và thái hậu đều mong như vậy.
Thấy mẫu sư tử mắc cỡ y cười run run cả người,nàng đen mặt khẽ nhấc chân giẫm mạnh khiến y đau thấu trời xanh,nàng tươi cười hả dạ.
"Nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-hac-daotuyet-doi-khong-de-choc/1980000/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.