Ánh mắt nàng lạnh lẽo đến lạ thường,nàng nhích xa người kế bên hắn liền nhích lại gần nàng,tâm tình nàng bực tức,Tiêu Nam Hiên quả thật đê tiện.
"Tiêu Nam Hiên"
Tám người phía sau bất giác lùi lại nhìn 2 vị chủ tử căng thẳng,Phi Điểu chọc tay Bác Nhã khẽ nói: "Ngươi nói vương phi sẽ đánh vương gia"
"Nói bừa,đương nhiên sẽ đánh rồi"
Bác Nhã nói xong liền cảm thấy 1 cỗ khí lạnh phát tới,hắn ngậm miệng không dám hó hé gì nữa,nghe nói tiểu vương phi rất bưu hãn,tính tình mạnh bạo hơn cả vương gia,là người không dễ chọc phải!
"Nàng đừng để tâm bọn họ"
"Nhưng ta cũng không muốn ngươi để tâm đến ta"
"Nàng làm sao mới tha thứ cho ta"
"Điều này không cần thiết nữa"
Nàng cất bước đi vào sâu trong rừng,phía trước đám người đó rất hăng hái chạy đua hoàn toàn không để tâm xung quanh,một lát vài tiếng hét vang lên,phía trước người ngợm bị cắt làm đôi,lại thêm vài tên bị cắt đứt tay chân,nàng nhíu mày ánh mắt nhìn thật kỉ,đôi môi nhếch lên tỏ vẻ khinh bỉ,bọn chúng đặt nhiều dây cước mỏng như con dao có thể cắt tan mọi thứ,Tiêu Nam Hiên đem nàng bảo bộc vào trong lòng,mùi hương của hắn khiến nàng phải khựng người.
Phía trên không có dây cước,nàng chợt hiểu ra vì sao chủ tọa lại nói chỉ cần giỏi khinh công sẽ vượt qua.
"Mạc Song,Lục Nhi,Chỉ Hạc,Ngôn Phong mọi người thi triển khinh công lên phía trên,tuyệt đối không được đi thấp"
"Dạ"
Tất cả nghe lệnh,bọn người của hắn cũng theo nàng mà làm,đợi tất cả đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-hac-daotuyet-doi-khong-de-choc/1979975/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.