Rõ ràng không phải vào thời tiết hoa đào nở rộ, thế nhưng hoa đào lại nở rộ, một nam tử như hoa đào si ngốc nhìn cảnh tượng sáng rỡ trước mặt như thế, lòng có một trận rung động như vậy.
Đi con đường nào, hắn thật sự không biết lựa chọn như thế nào.
“Xác định chưa?” Y phục dài màu hồng, dung nhan hoàn mỹ bị ẩn sau lụa trắng, loáng thoáng lộ ra vẻ không chân thực.
Khi Chu Tử Phong nghe thấy tiếng nói không mang một chút khói lửa nhân gian nào này, cả người run rẩy, khuôn mặt vốn si ngốc cũng khổ sở giằng co.
“Ai... Chàng còn muốn ngồi lên ngai vàng này, đúng không?” Mặc dù không nhìn thấy gương mặt của nữ nhân áo hồng, nhưng hắn cũng có thể nghe ra bi thương trong giọng nói của nàng, nhàn nhạt, bi ai giống như nước muối.
“Không phải là ta muốn ngồi lên chiếc ghế này, ta chỉ muốn chứng minh với người đời, ta không đê tiện!” Trên gương mặt xinh đẹp của Chu Tử Phong tràn đầy hung dữ, khi kí ức đau đớn khi còn bé đang không ngừng vang vọng trong đầu hắn.
Ánh mắt coi thường của cung nhân, tất cả các phi tần đều chèn ép lường gạt, hoàng a mã không quan tâm...
Tất cả điều đó chỉ vì nương của hắn là một kỹ nữ! Nhưng kỹ nữ thì làm sao? Chẳng lẽ kỹ nữ thì không phải là người sao? Hắn chỉ muốn lấy được một ánh mắt khẳng định của người đời, thật sự khó như vậy sao?
“Ta biết chàng không đê tiện, chẳng lẽ còn không đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-hac-dao-chiem-nha-giua/2718527/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.