Hắn thật lòng thích Tử Lan, mà hắn cũng biết, Tử Lan thật lòng thích Chu Tử Mặc.
Cho nên rốt cuộc dù không muốn cũng phải buông tha, cái này thật sự là một vấn đề.
“Ngươi yên tâm, ta sẽ tuyệt đối không tới tìm ngươi!” Tử Lan Thanh tức giận trợn trừng mắt, đối mặt với loại nam nhân này, nàng mới không đi tìm hắn! Tự luyến cuồng!
“Nói vậy cũng không chắc!” Ngao Tuyết Phong nhìn Chu Tử Mặc thật sâu một cái, sau đó xoay người rời đi, không dừng lại chút nào.
“Lúc này đi rồi hả?” Tử Lan Thanh nghi ngờ hỏi.
“Thế nào? Không bỏ được sao?” Chu Tử Mặc nhíu mày.
“Cái rắm mới bỏ được với không được, ta chỉ cảm thấy có lẽ về sao hắn sẽ đến nữa.” Tử Lan Thanh nghi hoặc nhìn bóng lưng Ngao Tuyết Phong, vì sao nàng có thể có cảm giác quái dị như thế.
Giống như nàng biết một chút chuyện sâu xa bên trong.
“Trở lại là chắc chắn, nhưng đó là chuyện năm năm sau rồi.” Chu Tử Mặc ôm lấy Tiểu Nhân Nhân trên đất lần nữa, xoay người bay rời đi, bây giờ vẫn nên tiếp tục đi ăn bữa cơm bọn họ chưa ăn xong thôi.
Bây giờ nói chuyện sau này cũng nói vô ích!
Đợi đến khi Chu Tử Mặc và Tử Lan Thanh trở lại phòng ăn, nhìn thấy bàn ăn đã bị ăn đến rỗng tuếch, khóe miệng đang nhếch lên của Chu Tử Mặc và Tử Lan ngay lập tức sụp xuống.
Chu Tử Ngữ đáng chết, là heo hả? Ăn nhiều như vậy!
“Khụ khụ... Tiểu Tam,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-hac-dao-chiem-nha-giua/2718507/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.