Đừng tưởng rằng nàng còn nhỏ thì sẽ không tức giận, hiện tại nàng thật sự rất tức giận, mặc dù nàng không biết mình tức vì cái gì? Nhưng giống như là phiền não trước khi đại di mụ đến, nhìn vẻ mặt như đưa đám của Chu Tử Mặc nàng lại tức giận.
"Không buống!" Hiển nhiên hôm nay Chu Tử Mặc muốn so tài với Tử Lan.
"Chu Tử Mặc. . . có phải ngươi biết thân thế của ta hay không? Có lẽ ta chỉ là một đứa con riêng, mới có thể bị ném bỏ!" Rốt cuộc Tử Lan Thanh tìm được nguyên nhân tức giận của mình, đó chính là tự ti.
"Nàng không phải như thế!" Chu Tử Mặc cực kì đau lòng ôm người nho nhỏ này, rõ ràng hắn có thể cảm thấy thân thể đơn bạc của nàng đang liên tục run rẩy.
Nàng đang sợ cái gì sao?
"Vậy ngươi có thể nói cho ta biết, thân thế của ta không?" Nâng cái đầu nho nhỏ của mình lên, ở trong mắt Tử Lan Thanh như có từng tia nước mắt đang hiện lên.
Giờ phút này nàng đột nhiên rất muốn biết thân thế của mình, muốn biết tại sao đời này vừa sinh ra đã bị vứt bỏ!
"Thân thế của nàng. . ." Chu Tử Mặc chau mày lại, nhìn khuôn mặt nhỏ bé xinh đẹp và non nớt này, hắn nên nói rõ với nàng như thế nào đây! Chẳng lẽ thật sự phải nói rõ rất cả cho nàng biết sao?
"Không thể nói sao?" Một giọt nước mắt theo khóe mắt Tử Lan chậm rãi chảy xuống, không phải là nàng hoàn toàn không quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-hac-dao-chiem-nha-giua/2718464/chuong-48-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.