"Phụ thân, không nên nói giỡn." Rất quật cường đẩy tay Chu Tử Mặc ra, không để cho Chu Tử Mặc thấy đáy mắt đắm chìm của nàng.
Thật ra thì, ngay từ lúc thật lâu trước đây nàng đã bắt đầu đắm chìm, mộtlần lại một lần cưng chiều mà không có nguyên nhân, một lần lại một lầnkhông có điều kiện mà đã tha thứ, một lần lại một lần không có ràng buộc mà vô lễ. . . Cũng trở thành lý do nàng không bỏ đi được rồi!
Nàng không biết có phải là yêu hay không, nhưng nàng lại biết, mình đã không thể rời bỏ rồi.
"Ta. . . không nói giỡn, cũng sẽ không nói giỡn, ta thật sự yêu ngươi, rấtyêu! Từ lúc bắt đầu ôm ngươi vừa nãy, ta đã. . ." Chu Tử Mặc cực kì kích động nói, nhưng Tử Lan vẫn cúi đầu, chẳng biết tại sao, hắn nói xongliền cảm nhận sợ hãi.
Trước khi chưa thổ lộ, hắn có thể ôm Tử Lan Thanh, bá đạo tuyên bố, nàng là nữ nhi bảo bối của hắn, ai cũng không thể cướp đi.
Nhưng mà sau khi nói ra những điều này, tại sao hắn cảm giác mình y hệt. . .cầm thú! Lại có thể sinh ra cảm giác với một đứa bé khi ôm!
Hắnthậm chí còn sợ Tử Lan sẽ xa lánh hắn, nàng thông minh như vậy, cho dùhiện tại nàng chỉ có tám tuổi, nhưng hắn tin nàng biết ý tứ của mình.
"Phụ thân, chúng ta ngủ đi." Tử Lan Thanh thấy Chu Tử Mặc không dám mởmiệng, ngã ra sau nhắm hai mắt lại, nhưng tất cả xuất hiện trong óc nàng đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-hac-dao-chiem-nha-giua/2718430/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.