Nhìn này hai động vật chung sống hài hòa như thế, Tử Lan Thanh rất hài lòng gật đầu một cái,sau đó thân thể mập mạp ngồi xổm xuống, vuốt đầu nhỏ của chúng, "Nhớ,chủ nhân ở vương phủ này chỉ có một, đó là Chu Tử Mặc, hắn là cha ta,các ngươi ngàn vạn lần không được đắc tội hắn, nếu không ta cũng khôngcứu các ngươi được!" Tử Lan Thanh nói rất chậm, cũng rất nghiêm túc.
Mà lúc nàng đang nói lời này, rõ ràng thoáng qua mấy tia sáng rỡ trong mắt.
Hai con động vật nhỏ cực kì ngoan ngoãn chớp cặp mắt của bọn nó, giả vờ làm bộ cái gì cũng không hiểu. Ngay cả khi trong lòng của bọn nó, đều đồngthời khinh thường Chu Tử Mặc chỉ là một đứa trẻ.
Hắn là cái thágì, cũng dám làm chủ nhân của chúng nó, nếu không phải chúng nhìn mặtmũi của tiểu chủ nhân, đã sớm một ngụm cắn chết hắn rồi!
"Ta biết các ngươi nghe hiểu ta đang nói gì, mặc dù ta không muốn tin tưởng cảmgiác của mình. Nhưng lại không thể không tin tưởng, các ngươi không phải động vật bình thường. Cho nên. . . nhất định không được làm thương tổnChu Tử Mặc, nếu không. . ." Tay Tử Lan Thanh đang nhẹ nhàng vuốt ve haicon động vật nhỏ đột ngột dùng sức.
Giống như một đứa trẻ bướng bỉnh ngược đãi động vật .
Cố nhéo hai con động vật nhỏ này, sát khí ở đáy mắt chợt lóe lên. Sau đó,Tử Lan Thanh giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, cười đùa rời đi.
"Meo meo meo. . ." ( Thú Ngữ: Tiểu chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-hac-dao-chiem-nha-giua/2718412/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.