"Hóa ra ta đã trách lầm Lý đại nhân, Lý đại nhân mời đứng lên." Âm u trong mắt Chu Tử Mặc bây giờ đã biến mất hoàn toàn, giống như chưa bao giờ xuất hiện qua .
Thay vào đó là loại mỉm cười ấm áp như tia nắng mùa xuân xuất hiện trên mặt hắn, âm u trên mặt vừa rồi như là hư ảo vậy .
Lý Diễm Thu nháy mắt một cái, hắn không nghe lầm chứ?
Như vậy là hắn đã qua cửa ải rồi?
"Lý. . . Lý đại gia, đứng lên đi." Tử Lan Thanh vốn muốn gọi Lý thúc thúc, nhưng khi nhìn ‘ phụ thân ’ mới mười tuổi của nàng, Lý thúc thúc liền biến thành Lý đại gia.
Nghe thấy lời nói của Tử Lan, khóe miệng Chu Tử Mặc co rút, Lý. . . Lý đại gia!
Lý Diễm Thu cũng hơi cứng ngắc đứng lên, sau đó hơi ngây dại nhìn Chu Tử Mặc và Tử Lan Thanh, rõ ràng bây giờ hắn vẫn chưa lấy lại tinh thần.
May mắn tới quá đột nhiên, khiến hắn chưa hoàn toàn khỏi trạng thái.
Nhìn bộ dáng si ngốc kia, Chu Tử Mặc không để lại dấu vết nói, "Lý đại nhân, chuyện hôm nay đã làm phiền ông rồi, chờ ngày khác Bổn vương sẽ cám ơn Lý đại nhân thật tốt." Nói xong, ra hiệu bằng mắt với Tiểu Tam đang chạy đến.
Hiện tại không phải là lúc tiếp khách, hắn muốn tính toán nợ lần với con nhóc béo ú Tử Lan này thật tốt!
Đưa Lý Diễm Thu đi, để người đưa Chu Tử Ngữ về cung, Chu Tử Mặc ôm Tử Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-hac-dao-chiem-nha-giua/2718409/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.