Hai năm sau, sáng sớm nào đó, Tử Lan Thanh bò dậy không vui nhìn khuôn mặt tinh xảo trước mặt mình, nàng nhớ rõ ràng tối hôm qua chờ tiểu quỷ này ngủ mới bò đến chỗcạnh hắn để ngủ, nhưng sáng nay tỉnh lại nàng vẫn ở trong ngực tiểu quỷnày.
Chẳng lẽ buổi tối nàng thật sự có tật xấu như vậy?
"Đã tỉnh rồi hả ?" Mở hai mắt ra, tiểu quỷ nào đó nhìn khuôn mặt nhỏ nhắnnon nớt trước mặt, đưa bàn tay nhỏ bé nhéo khuôn mặt đáng yêu tròn trònkia.
"Không được nhéo ta!" Giọng nói hung ác vang lên, nhưngvới khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ của Tử Lan Thanh nó không có tí hung ác, ngược lại càng vẻ dễ thương nổi bật lên.
"Không nhéo thìkhông nhéo, thật nhỏ mọn." Tiểu quỷ kia vừa nắn nắn khuôn mặt nhỏ nhắnđáng yêu của Tử Lan Thanh, vừa vô cùng vui vẻ nói.
Nghe thấylời của hắn, nhìn cái vẻ mặt vui thích kia của hắn, cảm thụ bàn tay củahắn không ngừng nắn khuôn mặt của mình, Tử Lan Thanh rất hoài nghi vừanãy tiểu quỷ này có nghe nàng nói chuyện hay không.
"Nếu như ngươi không dừng lại, ta sẽ cắn người." Tử Lan Thanh hé miệng, làm chotiểu quỷ nhìn thấy hàm răng nhỏ bé của nàng, không nên nhìn hàm răng nhỏ này mà suy đoán, bị nó cắn vào thực sự rất đau!
Mà chính hắn đã được thử nghiệm qua.
"Ngươi thích cắn người như vậy, không biết đời trước có phải do con chó biếnra không nữa." Tiểu quỷ mao đầu làm một cái mặt quỷ với Tử Lan Thanh,sau đó buông khuôn mặt nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-hac-dao-chiem-nha-giua/2718382/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.