Ngụy Nhược Cẩn vẽ ra bản thiết kế dụng cụ làm than tổ ong, cái này tương đối đơn giản, thợ mộc bình thường cũng có thể làm được. Nhưng đến giờ cậu vẫn chưa thấy Thượng quản gia đến thông báo về việc tuyển thợ thủ công.
"Thêm vào một ít đất hoàng thổ, nhưng đừng cho nhiều quá, chúng ta có thể thử từng chút một để biết cụ thể nên cho bao nhiêu."
Lận Hành xem kĩ bản vẽ của Ngụy Nhược Cẩn rồi nói: "Được, ta sẽ lập tức tìm người đến làm."
"Ngài đừng quên chuyện ta cần thợ thủ công đấy nhé, chỉ cần là thợ thủ công thì đều cần tất." Ngụy Nhược Cẩn lại thúc giục thêm lần nữa, đã vài ngày trôi qua rồi mà Thượng quản gia vẫn không có một chút tin tức gì.
"Yên tâm đi." Lận Hành đi ra ngoài cửa, sai người đưa bản vẽ cho Thượng quản gia để đem đến quân doanh.
Ngụy Nhược Cẩn trải thẻ tre ra, đang định đặt bút viết một quyển khác cho Thang Mặc thì thấy Lận Hành lại quay về, cậu sửng sốt nói: "Sao lại về rồi, ngài không đi quân doanh sao?"
Sắc mặt Lận Hành tối sầm, "Mấy hôm nay ta không ở đây, bây giờ muốn về ở cạnh em cũng không được à?"
"Ta tưởng rằng ngài vẫn phải đến quân doanh chứ?" Ngụy Nhược Cẩn mỉm cười lấy lòng y, kéo y ngồi xuống cạnh bên.
"Khoảng thời gian này ta không cần đi nữa, việc trong quân đã có Địch tướng quân lo, đã lâu rồi ta chưa coi xét chính vụ." Lận Hành không ngồi mà đến chỗ của mình, nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ga-thay-bi-bat-di-lam-ruong/3493112/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.