Những lời Ngụy Nhược Cẩn nói khiến cho sắc mặt của đám người ở của Ngụy gia tái nhợt. Đa số bọn họ đều được kế phu nhân sắp xếp vào làm trong các cửa tiệm. Mỗi năm lợi nhuận trừ đi phần mà bọn họ đã vơ vét được ra, còn lại tất cả đều vào hầu bao của kế phu nhân.
Nhưng nghe những gì Ngụy Nhược Cẩn nói thì hình như là cậu ta muốn lấy lại hết tất cả lợi nhuận của những năm qua!
"Này, đại công tử. Lợi nhuận của mấy năm nay chúng tôi đều giao cho phu nhân theo quy tắc, không hề tham ô dù chỉ nửa đồng." Đầu tiên là đòi công đạo trước.
"Tân Di, tính giúp bọn họ xem xem, những cửa hàng cộng thêm các thôn trang của mẫu thân ta mấy năm nay làm ra được bao nhiêu tiền. Viết ra danh sách để bọn họ mang về. Nếu ngày mai không nhận được đủ số tiền đó, ta sẽ cùng với vương gia tự mình đến tận cửa nói chuyện."
Ngụy Nhược Cẩn khẽ cười dịu dàng. Nếu là còn ở Ngụy gia, bọn họ sẽ nghĩ rằng cậu là một vị chủ tử hiền lành. Không ngờ thoạt nhìn không nóng tính mà cắn người lại vô cùng đau.
Cậu ung dung ngồi uống trà. Sau khi uống được hai chung trà, Tân Di mới từ phía sau bước ra, nói: "Công tử, nô tì đã tính toán dựa theo thu nhập của một ít cửa hàng của vương gia nhà ta mấy năm nay, trừ đi chi phí hao tổn thì còn lại tổng cộng mười lăm vạn lượng bạc trắng."
Ngụy Nhược Cẩn cong mắt cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ga-thay-bi-bat-di-lam-ruong/3350437/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.