Bắc Minh Thần đặt chén trà xuống, đứng lên, giọng nói không hề có cảm xúc : "Chọn mười cao thủ nhất đẳng, bảo vệ bên cạnh vương phi."
"Vâng..."
Trở lại Thần Tịch Viện, Bắc Minh Thần cho Tòng Tâm lui ra, còn hắn âm thâm đi vào trong, nhìn Phật Tịch đang ngủ say trên giường, trong lòng rất thỏa mãn.
Có nàng may mắn làm sao.
Thời gian như thoi đưa, mấy hôm nay thời tiết rất lạnh khiến tâm trạng của người ta cũng trở nên lạnh lẽo.
Bắc Minh Thần giúp Phật Tịch khoác y phục thật dày, lại phủ thêm áo choàng.
Phật Tịch phàn nàn: "Nặng quá, Bắc Minh Thần, ta mệt quá."
Bắc Minh Thần gảy một cái lên trán Phật Tịch, giúp nàng trùm mũ áo choàng lên, nắm tay nàng ra khỏi phòng, giọng điệu cưng chiều: "Không mặc ấm bị lạnh thì phải làm sao?"
Phật Tịch lười biếng đi đến bên cạnh Bắc Minh Thần, một tay che miệng ngáp một cái.
Bắc Minh Thần cười một tiếng: "Nàng đã nghỉ ngơi nhiều ngày như vậy rồi,s ao còn thích ngủ như thế?"
Phật Tịch thả tay xuống: "Không biết, cảm thấy càng ngủ lại càng buồn ngủ, có phải Thanh Linh Đan kía quá hạn không?"
Bắc Minh Thần cạn lời, chỉ có thể cười bất đắc dĩ: "Nàng đó, đợi lát nữa để Nguyệt di bắt mạch giúp nàng đi."
Phật Tịch ôm cánh tay của Bắc Minh Thần, làm nũng nói: "Chàng muốn đi cùng ta thật à? Học y thuật nhàm chán lắm."
Bắc Minh Thần quả quyết nói: "Thái tử sắp thành thân rồi, mấy hôm nay phải cẩn thận hơn."
Hai người vừa đi ra Thần Vương phủ, chỉ thấy một chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849277/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.