Hoàng thượng ồ một tiếng, nhìn lướt qua Ninh thừa tướng, tùy ý nói: "Nếu như vậy thì làm trắc phi đi."
Ninh thừa tướng thấy ổn nên thôi: "Thần, đa tạ Hoàng thượng."
Hoàng thượng cầm lấy một miếng bánh ngọt, ra vẻ thưởng thức nói: "Trẫm thích những vật chết này, trẫm cũng thích nói chuyện với bọn chúng. Vì cho dù nói bất cứ lời nào, bọn chúng cũng không thể nói ra được."
Ninh thừa tướng hiểu rõ, dập đầu lần nữa: "Thần cáo lui..."
Hoàng thượng nhìn bóng lưng Ninh thừa tướng rời đi, bóp nát bánh ngọt trong lòng bàn tay thành mảnh vụn, sau đó buông tay ra đứng lên: "Đi đến chỗ Ninh Gia quý phi."
"Vâng."
Trên xe ngựa, Bắc Minh Thần nắm c.h.ặ.t t.a.y Phật Tịch, nhìn thấy nàng nhắm mắt lại, mím môi. Trong xe ngựa không có bất kỳ tiếng động nào, thậm chí không nghe thấy cả tiếng tim đập.
"Khê Nhi?"
Phật Tịch mở to mắt.
Bắc Minh Thần đưa tay xoa tóc nàng, quay đầu nàng nhìn mình, ngang ngược nói: "Nàng là của ta, ta không cho phép nàng bi thương vì người khác."
Phật Tịch ngước mắt, ánh mắt kinh ngạc, mở đôi môi đang mím chặt, bình tĩnh nói: "Ta không có."
Bắc Minh Thần nghi ngờ nói: "Vậy nàng..."
Phật Tịch cong môi cười: "Thi thể của Bắc Minh Ninh rất buồn nôn, ta cảm thấy hơi buồn nôn."
Bắc Minh Thần nghiêng đầu Phật Tịch vào lòng mình, đưa tay vuốt tóc nàng: "Ta đảm bảo sau này sẽ không để nàng nhìn thấy những thứ buồn nôn vậy nữa."
Phật Tịch rút tay khỏi bàn tay đang nắm tay mình, sau đó đưa tay ôm eo hắn, nghe nhịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849257/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.