Phật Tịch bị Bắc Minh Thần bế lên xe ngựa, vừa vén rèm lên đã thấy Giản Triều ngồi bên trong.
Phật Tịch nhìn thoáng qua Giản Triều, lại quay sang liếc Bắc Minh Thần, cuối cùng còn không quên ngoái đầu nhìn về phía thanh lâu cách đó không xa.
[Hai tên này không phải mới đi dạo thanh lâu về đấy chứ?]
Bắc Minh Thần vừa bước một chân lên ghế đệm, sau khi nghe thấy tiếng lòng của nàng suýt nữa trượt chân ngã lộn cổ xuống.
Phật Tịch ngồi vào trong xe, bắt chéo chân, khoanh tay trước ngực, ánh mắt dò xét nhìn hai người đối diện.
"Giản Triều, thanh lâu của An Chuẩn quốc chơi vui hơn hay thanh lâu của Bách Thanh quốc vui hơn hả?”
Giản Triều không suy nghĩ gì, buột miệng đáp: "Không khác gì nhau cả."
Phật Tịch hừ mũi hai cái, nheo mắt lại, ánh nhìn nguy hiểm như d.a.o quét về phía Bắc Minh Thần.
[Giỏi lắm, còn dám đi dạo thanh lâu.]
Bắc Minh Thần gãi mũi, ngồi dịch qua cạnh nàng, nắm tay nàng lấy lòng: “Không phải như nàng nghĩ đâu.”
Lúc này Giản Triều mới ý thức được vấn đề, vội vàng tiếp lời: “Đúng đúng đúng, bọn đệ tới thanh lâu không giống mấy kẻ kia!”
Phật Tịch quay đầu nhìn Bắc Minh Thần, giọng chất vấn: “Vậy chàng đã đi thanh lâu thật à?"
Bắc Minh Thần liếc Giản Triều, ra hiệu y đừng nói nữa, rồi tiếp tục dỗ nàng: "Ta có đến, nhưng tuyệt đối không đụng vào mấy nữ nhân đó.”
Phật Tịch nhìn hắn từ đầu tới chân, hừ lạnh: “Đi thanh lâu sao không dẫn ta theo?"
Bắc Minh Thần đang chuẩn bị nói thêm mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849226/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.