Phật Tịch vừa nói vừa nghiêng đầu sang bên, cố gắng để thanh kiếm kia ra xa mình một chút.
"Ngươi hạ kiếm xuống đi, đêm hôm lạnh quá đi."
Nói xong nàng ngẩng đầu nhìn lên, sau khi thấy dáng vẻ của nữ nhân kia thì hơi kinh ngạc. Nhất định là mình hoa mắt rồi! Nàng vội nhắm mắt lắc lắc đầu, mở ra lần nữa, ngạc nhiên kêu: "Công chúa Kỷ Ngưng?!”
Kỷ Ngưng nhếch môi cười lạnh, ánh mắt khinh miệt nhìn Phật Tịch, đáy mắt lộ ra sát khí.
Phật Tịch thấy ánh mắt đó, khẽ nhíu mày, nàng đắc tội với nữ nhân này khi nào thế?
"Ta nhớ dường như chưa từng đắc tội ngươi mà?"
Kỷ Ngưng cười chế giễu, không đáp
Phật Tịch cau mày: "Đầu óc có bệnh à..."
Kỷ Ngưng thấy Phật Tịch sắp c.h.ế.t đến nơi mà vẫn còn bình tĩnh như vậy, cơn ghen và uất hận dâng trào.
Nàng ta là công chúa của một nước, chỉ vì mẹ không được sủng mà từ nhỏ đã bị người ta bắt nạt, bây giờ còn bị đẩy sang An Chuẩn quốc liên hôn. Hoàng thượng thì tùy tiện ban cái chức trắc phi cho nàng ta.
Nàng ta nghĩ đến đây, tay cầm kiếm di chuyển theo chuyển động của Phật Tịch, sát ý trong mắt càng mãnh liệt.
Mà Phật Tịch chỉ là một nữ nhân không hề có chống lưng, lại có thể được gả cho Bắc Minh Thần làm chính thế, còn được Bắc Minh Thần sủng lên trời, dựa vào cái gì?
Nữ nhân này có gì hơn người chứ?
Phật Tịch nhìn bộ dạng tự biên tự diễn của Kỷ Ngưng, cũng đoán ra được đại khái là chuyện gì.
Nàng tặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849224/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.