Phật Tịch liếc mắt một vòng, giọng vừa dỗ dành vừa đe dọa: "Đừng sợ, ta không cần các ngươi xông pha d.a.o núi lửa biển, ta chỉ cần các ngươi theo sát Thái tử, xem y đi đâu, gặp ai. Nếu nghe được y nói gì đó, ta sẽ càng yêu các ngươi hơn."
Đám chim đưa mắt nhìn nhau, líu ríu: "Cúc cu... Vậy nếu chúng ta không nghe được gì, tỷ còn yêu chúng ta không?"
Phật Tịch chống tay dưới cằm, đi vòng quanh mấy cái lồng chim, lẩm bẩm:
"Nếu các ngươi không nghe được gì, thì ngoài rừng to thế kia, chim gì chẳng có…"
"Cúc cu… Đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ!"
Phật Tịch mỉm cười gật đầu, giơ tay làm dấu OK: "Chuyên nghiệp đấy..."
Sau đó nàng bước xuống bậc thềm, nhìn thấy có con hổ nằm sấp ở góc khuất, đi qua đá chiếc lồng: "Ngươi cũng đừng rảnh rỗi, rảnh thì luyện kỹ năng giữ nhà đi, nhìn ngươi béo đến mức chảy cả mỡ rồi kìa."
Nói xong nàng ngẩng cao đầu, sải bước rời khỏi biệt viện, tung tăng đi về phía Thần Tịch Viện. Nhưng đột nhiên, bước chân nàng chậm lại, vì dường như có thứ gì đó đang bám theo sau lưng nàng.
Trời ơi, chẳng lẽ là con ma kia à?
Trong tích tắc, Phật Tịch quay người bỏ chạy, nhưng chưa kịp chạy được mấy bước thì đã bị ai đó túm cổ áo lại.
"A..." Phật Tịch bọ dọa gần chết, nàng giơ tay đ.ấ.m chân đá loạn xạ. Chỉ nghe thấy một tiếng "Rầm", người kia ngã nhào xuống đất.
Phật Tịch từ từ quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một nam nhân mặc đồ đen đang nằm chật vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849222/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.