Sau đó là một tiếng "Ầm" vang lên, nam nhân kia rơi mạnh xuống đất, phun ra một ngụm máu tươi.
Phật Tịch lắc đầu, vỗ vỗ tay, chép miệng: "Ngụm m.á.u này phun ra đúng là tuyệt tác. Ta đã nói rồi, ta tức giận, ta tức giận! Thế mà các ngươi cứ không nghe, thế thì ta cũng đành chịu vậy."
Ban đầu tên áo đen vẫn còn một hơi thở, là kiểu nếu như cứu thì vẫn sống được. Nhưng nghe Phật Tịch nói lại phun máu tươi, ngất đi tại chỗ.
Phật Tịch trợn tròn mắt.
[Chết, chết rồi sao?]
[Chời má, ta giết người rồi.]
"Bắc Minh Thần! Bắc Minh Thần!"
Phật Tịch vội vã chạy đến chỗ Bắc Minh Thần, trên đường gặp sát thích khách cản đường, nàng đưa tay trái bắt một tên, tay phải túm một tên, tiện tay ném hết ra phía sau.
Bắc Minh Thần xoay người, đám người cách hắn gần nhất cùng nhau ngã xuống. Đoản kiếm trong tay hắn vẫn đang nhỏ từng giọt máu đỏ tươi.
Phật Tịch nhìn mà ngẩn người.
Bắc Minh Thần vội vã vứt đoản kiếm xuống, tim đập thình thịch dữ dội. Lúc này hắn rất sợ, sợ Phật Tịch nhìn thấy bộ dạng này từ đó sợ hãi hắn, lại bỏ chạy.
Ánh mắt Phật Tịch dần thay đổi, biến thành ánh sao lấp lánh.
[Động tác ban nãy vô cùng đẹp trai.]
Sau đó, nàng mới chú ý đến sắc mặt tái nhợt của Bắc Minh Thần, nàng hơi nhíu mày, trong lòng bắt đầu lo lắng.
[Chẳng lẽ bị thương rồi?]
Nàng mau chóng chạy đến trước mặt Bắc Minh Thần, kéo tay áo hắn xem xét một phen, đến khi nhìn gương mặt Bắc Minh Thần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849179/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.