Người kia khom người đứng dậy, khẽ hỏi Linh Phong đi phía sau: "Linh Phong, vị nữ tử này là gì của chủ tử..."
Linh Phong nhìn Bắc Minh Thần đi trước mấy bước, nắm tay Phật Tịch, quay đầu cười nói: "Tổ tông..."
Người kia mờ mịt, tổ tông? Sau đó người nọ hoàn hồn lại, muốn há miệng nói gì đó, chỉ thấy Linh Phong đi lướt qua người mình.
Bắc Minh Thần nắm tay Phật Tịch đi trên đường phố náo nhiệt, ngủi mùi thơm thoang thoảng trong không khí, bên tai đều là tiếng trò chuyện của người đi đường, còn có tiếng gào to của người bán hàng rong, bên cạnh có người đi qua đi lại.
Phật Tịch hạnh phúc và thỏa mãn.
[Thích đi dạo trên con đường này.]
Đột nhiên Phật Tịch nhìn thấy trước cổng một tòa nhà trưng bày rất nhieuf hoa, nàng ngẩng đầu nhìn qua chỉ thấy trên đó viết Đỉnh Tụy Lâu.
"Nơi này không phải là Đỉnh Tụy Lâu à?"
Bắc Minh Thần nhìn theo ánh mắt của Phật Tịch, thật đúng là, sao lại đi đến nơi này?
Phật Tịch kéo Bắc Minh Thần muốn đi vào trong.
Bắc Minh Thần muốn ngăn lại nhưng sức của Phật Tịch quá lớn.
"Tịch Nhi, đừng đi."
Phật Tịch vừa bước một chân vào Đỉnh Tụy Lâu, một chân còn ở ngoài, ngoái đầu nhìn lại: "Sao thế, chẳng phải nói Giản Triều gì đó ở trong này à?"
Bắc Minh Thần ngước mắt nhìn trong lâu, kéo bàn chân kia của Phật Tịch lại, kéo tay Phật Tịch muốn quay người rời khỏi.
"Sao không đi vào?"
Hai người vừa mới xoay người, phía sau đã vang lên giọng nói cà lơ phất phơ.
Bắc Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849174/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.