Tòng Tâm nghe tiếng vội vàng chạy tới, cùng Phật Tịch nhấc nồi lớn lên, sau đó rót cháo đặc vào trong nồi lớn lên.
Tòng Tâm nhìn nồi cháo to trước mặt, mím môi, quay đầu nhìn về phía Phật Tịch muốn thêm nước, đưa tay ngăn hành động của nàng lại.
"Vương phi, nô tỳ cảm thấy chúng ta cần thêm một chút nước thôi."
Phật Tịch cúi đầu nhìn ca nước to trong tay, khẽ gật đầu: "Ngươi nói có lý lắm."
Sau đó hai người phối hợp, một người quấy một người đổ nước.
"Vương phi, được rồi, được rồi."
Phật Tịch ngừng đổ nước, nhìn qua nồi cháo lớn đầy ắp kia. Nếu nàng tiếp tục đổ thêm nước thì phải đi ra cửa Thần vương phủ bố thí rồi.
Lúc chạng vạng tối.
Tất cả mọi người ở Thần vương phủ tập trung đến trước cửa phòng bếp, thi nhau duỗi cổ nhìn lén, vương phi đang làm gì bên trong thế?
Phật Tịch cho người bưng nồi cháo lớn kia đặt trên tấm thớt để trước cửa, sau đó khẽ ho một tiếng: "À, đêm nay tay ta hơi run, không cẩn thận nấu hơi nhiều cháo. Buổi tối mọi người chịu khó một chút, chúng ta ăn hết nồi cháo này được không?"
Đáp lại nàng là sự yên tĩnh.
Đám người nhìn thấy nồi cháo to như thế, trên mặt có vẻ ngượng ngùng lại không mất lễ phép, tay run đến mức nào mới nấu được nhiều cháo như thế.
Phật Tịch tiếp tục khẽ ho mấy tiếng, chỉ vào Tòng Tâm đang ôm chồng chậu, mạnh mẽ nói: "Mọi người lấy chén trước rồi xếp hàng lấy cháo."
Đám người nhìn chậu còn lớn hơn cái mặt, vương phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849168/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.