Phật Tịch liếc mắt, ngoại trừ chữ phản này thì ngươi không có từ nào khác à?
Ninh gia phi lui lại phía sau mấy bước, chỉ về phía Phật Tịch, vờ bình tĩnh: "Ta nói cho ngươi biết, ngươi đừng đến đây. Ta chính là Ninh gia phi, là phi tử được Hoàng thượng thân phong. Cho dù Thần vương đức cao vọng trọng nhưng chỉ là thần tử, nói khó nghe chính là nô tài."
Nàng ta nói đến đây trong lòng hơi căng thẳng, chỉ thấy tất cả cung nữ thái giám chỉ thấy chung quanh đều quỳ xuống đất.
Ánh mắt của Phật Tịch trở nên lạnh lẽo hơn, hai tay nắm chặt vang lên tiếng xương cốt "Cạch cạch".
"Giữ cho mình một chiếc đầu lạnh."
Không biết Ninh gia phi bị Phật Tịch hù dọa, hay sợ hãi câu nói vừa rồi của mình, chân mềm nhũn ngồi liệt trên mặt đất.
Tất cả cung nữ đều cúi người xuống đất, cúi đầu không ai dám đi lên đỡ Ninh gia phi.
Trong cả doanh trướng chỉ có một mình Phật Tịch đứng vững.
Phật Tịch nhìn lướt qua, vô cùng xem thường, chỉ có chút can đảm này cũng dám học người ta lạm dụng tư hình. Nàng ngồi xổm xuống, duỗi tay ngọc ra giữ cằm Ninh gia phi, khiến cho nàng ta ngước đầu lên nhìn mình.
Trong mắt Ninh gia phi lóe lên vẻ sợ hãi, nàng ta nghĩ Phật Tịch là quả hồng mềm, có thể mặc cho mình nắm, ai ngờ đá phải cánh cửa cứng rắn.
Phật Tịch cong môi cười, hé miệng, chợt có mùi hương nồng nặc truyền đến. Nàng không kìm được "Khụ khụ" mấy tiếng, ghét bỏ thả cằm Ninh gia phi ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849135/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.