Phật Tịch nhìn thịt heo trước mặt, mím môi.
[Nếu còn sống thì tốt biết bao nhiêu.]
"Vết thương của Thần vương phi đỡ chưa?" Đột nhiên Hoàng thượng mở miệng hỏi.
Phật Tịch sững sờ.
[Vết thương gì?]
Nàng phản ứng kịp, mỉm cười trả lời: "Bẩm Hoàng thượng, đã khá hơn rồi."
Hoàng thượng như có điều suy nghĩ gật đầu, nhìn Phật Tịch một phen.
"Gầy đi trông thấy, nên bồi bổ một phen."
Phật Tịch hơi đỏ mặt, mặc dù biết Hoàng thượng không có ý kia nhưng vẫn đỏ mặt.
[Sáu ngày liên tục, ta không gầy được sao?]
Tâm trạng của Bắc Minh Thần rất tốt, hắn nắm chặt tay của Phật Tịch, nhìn hướng Hoàng thượng: "Chắc chắn thần sẽ giúp vương phi bồi bổ thân thể."
Hoàng thượng khoát tay, thái giám bên cạnh vội tiến lên, cúi người khom eo, cung kính nói: "Hoàng thượng."
"Còn nhân sâm ngàn năm đưa đến phủ Thần vương khi Thần vương phi bị thương không?"
"Bẩm Hoàng thượng, còn hai cây."
Hoàng thượng gật đầu: "Cho Thần vương phi một cây để bồi bổ thân thể."
Mau chóng để Phật Tịch mang thai con của Thần Nhi.
Phật Tịch nghe xong, vội quay đầu nhìn Bắc Minh Thần, hơi cúi đầu, mặt áp gần hắn, khẽ nói: "Hoàng thượng còn đưa nhân sâm ngàn năm cho ta sao?"
Bắc Minh Thần khẽ ừm một tiếng, liếc mắt nhìn Phật Tịch: "Dược liệu bỏ vào cháo mấy hôm trước đấy."
Phật Tịch hít sâu một hơi, suýt chút nữa đã ngất đi.
[Tên phá của này.]
[Đó chính là nhân sâm ngàn năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3737177/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.