Bắc Minh Thần nhìn nữ nhân có tri thức hiểu lễ nghĩa, khéo hiểu lòng người trước mặt. Giờ phút này trong lòng hắn đang nén giận, nghe tiếng lòng của nàng chưa từng nhớ hắn. Chuyện nên xảy ra thì đã xảy ra rồi, sao Phật Tịch còn đối xử với hắn như lúc trước.
"Như vậy, ta nên tạ ơn vương phi độ lượng à?"
Phật Tịch cảm nhận được Bắc Minh Thần tức giận, nụ cười cứng đờ.
[Sao lại cảm giác hắn nổi giận?]
[Câu ta nói vừa rồi có gì không đúng à?]
[Không làm rõ được.]
[Muốn hỏi nhưng lại không dám.]
Bắc Minh Thần nhắm mắt lại sau đó mở ra, bước về phía trước. Phật Tịch bị dọa khẽ run lên, vội đưa hai tay ôm ngực, lùi sâu vào ghế.
[Hắn muốn làm gì?]
Bắc Minh Thần nhìn dáng vẻ Phật Tịch sợ hãi mình, trong lòng dâng lên vẻ lạnh lẽo. Ngày đó, nếu như hắn không dùng sức mạnh ép buộc, nàng sẽ để cho hắn đụng à?
Phật Tịch rụt thân thể của mình lại, thận trọng nói: "Vương, vương gia..."
Bắc Minh Thần trầm giọng hỏi: "Trả lời ta, nàng có muốn bổn vương ở cạnh nàng không?"
Phật Tịch ngậm miệng.
[Chuyện này có gì hay mà cứ hỏi mãi thế?]
[Nếu ta nói muốn, ngươi sẽ bầu bạn cạnh ta sao?]
"Sẽ
Phật Tịch giật mình, híp mắt nhìn Bắc Minh Thần.
Lúc này Bắc Minh Thần mới phản ứng kịp, sau đó mở miệng nói: "Xích đu bị hỏng ta đã ném đi rồi, cái nàng đang ngồi là cái mới."
Phật Tịch không hiểu, dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3731063/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.