Sau khi ăn cơm xong, Phật Tịch sờ bụng đứng lên, tiện thể ợ một cái.
Bắc Minh Thần ở sau lưng tỏ vẻ ghét bỏ.
Bọn họ đi đến góc rẽ lầu hai, chỉ thấy có người đánh nhau ở lầu một, tiếng ầm ầm vang lên, tiện thể đập bể rất nhiều bàn ghế.
Phật Tịch chậc chậc miệng.
[Những băng ghế đáng thương này, có lẽ còn chưa đầy tháng đã chết yểu.]
[Chắc là nên treo biểu ngữ thật to trên tường, trên đó viết: Muốn đánh thì ra ngoài đánh.]
Bắc Minh Thần gõ lên đầu nàng, sau đó kéo tay nàng đi xuống bên dưới.
Phật Tịch không muốn rời đi: "Vương gia, bên dưới đang đánh nhau."
"Thì sao?"
"Chúng ta có thể hóng chuyện."
"Không được..."
"Ôi, vương gia, ngài chậm một chút."
Phật Tịch bị Bắc Minh Thần kéo xuống lầu.
Vừa đến lầu một, một cái ghế bay đến chỗ hai người.
Bắc Minh Thần bảo hộ Phật Tịch trong lòng, xòe bàn tay ra chưởng một cái làm vỡ ghế, sau đó đánh về phía những người kia.
Mảnh ghế vỡ đập lên người những người kia, đám người ngã xuống đất.
Phật Tịch mở to hai mắt ngẳng đầu nhìn Bắc Minh Thần, trong mắt hiện lên hai trái tim.
[Đẹp trai quá.]
Bắc Minh Thần lạnh lùng nói: "Muốn đánh thì đi ra ngoài đánh."
Những người kia bò dậy từ dưới đất, chỉ vào Bắc Minh Thần khinh thường kêu gào nói: "Ngươi nghĩ rằng ngươi là ai?"
Tiểu nhị vội đi lên, khẽ nói: "Ngài ấy là Thần vương điện hạ, vị bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3713441/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.