Linh Tiêu đứng thẳng lưng lên, nhìn xung quanh khó hiểu hỏi: "Vương phi, bây giờ đã hơn nửa đêm, sao người lại ở đây một mình?"
Phật Tịch khẽ liếc nhìn xung quanh, tay đặt bên miệng hỏi nhỏ: "Vừa rồi ngươi có nghe thấy tiếng gì không?"
Linh Tiêu hoài nghi lắc đầu, nhìn xung quanh, ngoại trừ tiếng lá cây xào xạt thì không nghe thấy gì nữa.
"Vương phi nghe thấy âm thanh kỳ lạ gì sao?"
Phật Tịch nhìn Linh Tiêu đang hoài nghi, nặng nề gật đầu.
"Ta nói ngươi biết, trong phủ Thần vương này có quỷ, vừa rồi ta nghe thấy tiếng gào thét của nữ quỷ."
"Có quỷ à?"
Phật Tịch gật đầu: "Là thật đó, tiếng nữ quỷ khóc rất thảm thiết."
Bỗng chốc, trong mắt Linh Tiêu lóe lên vẻ mờ mịt, trong đầu suy tư. Âm thanh vương phi nghe thấy chắc là trong địa lao vang lên.
"Vương phi, chắc người nghe lầm rồi."
Phật Tịch thấy y không tin: "Là thật đó, không tin thì ngươi chờ chút."
Linh Tiêu đứng ở một bên, viện tử mà vương phi ở gần địa lao, cho nên thỉnh thoảng mới nghe thấy tiếng người gào thét.
Chờ hồi lâu cũng không thấy tiếng nữ quỷ kia thét gào nữa.
Phật Tịch có cảm giác nói dối bị vạch trần, khẽ ho một tiếng: "Có lẽ nữ quỷ kia đi nơi khác rồi."
Linh Tiêu xoay người, vô cùng cung kính nói: "Vương phi, thuộc hạ hộ tống người về phòng nghỉ ngơi."
Phật Tịch lắc đầu: "Trước khi về phòng, ta phải đi một nơi quan trọng hơn nữa."
"Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3709918/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.