Diệp Hân Nhã bày ra dáng vẻ của một phó tướng phu nhân, vênh mặt hất hàm sai khiến với Nguyễn Sơ Tuyết đang bận rộn.
"Này, ngươi đừng quên mất thân phận của mình. Ngươi chỉ là một con nô tỳ tướng quân cứu về từ chiến trường mà thôi, đừng tưởng sống lâu ở phủ tướng quân rồi thì sẽ thành nữ chủ nhân nơi đây".
Nguyễn Sơ Tuyết không sợ ả ta. Đều là nha hoàn phụng dưỡng tướng quân mà bày đặt như mình cao quý hơn người khác.
"Ồ? Mặc kệ ta từng có thân phận gì, bây giờ ngươi không thể không thừa nhận, cách tướng quân đối xử với ta và ngươi không hề giống nhau".
Diệp Hân Nhã có chút đắc ý hất hàm, hai tay khoanh trước ngực, ngạo nghễ nhìn Nguyễn Sơ Nguyệt từ trên xuống dưới.
"Ngươi không thể ỷ vào sự đối đãi đặc biệt của tướng quân mà không biết kiêng nể người khác. Tất cả những gì xảy ra ở trên phố hôm đó, một khi để tướng quân biết được, ngươi thấy mình còn có con đường sống sao?"
Nguyễn Sơ Tuyết niệm tình nghĩa trong quá khứ, có lòng tốt khuyên bảo vài câu, nhưng ả ta không hề cảm kích.
"Vì sao lại không? Ả ta độc chiếm tình cảm của tướng quân nhiều năm, cuối cùng lại quay đầu gả cho Thần Vương, chẳng lẽ ta còn không được đụng vào ả ta sao?"
Diệp Hân Nhã thống hận nhất là tình cảm mà Kỳ Nguyên Diệp dành cho Mộc Vân Cẩm. Rõ ràng ả mới là nữ nhân ngày ngày hầu hạ bên cạnh Kỳ Nguyên Diệp nhưng làm thế nào cũng không thể lọt vào mắt xanh của hắn, cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dua-ban-tay-vang-cuoi-lui-tinh-dich/481293/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.