Dạ Hạo ở sau lưng Thẩm Diệu Thần lanh tay lẹ mắt tự tay đỡ hắn, lại bị Thẩm Ngọc Thư lạnh lùng đẩy ra.
"Ngươi xứng à?"
Thẩm Ngọc Thư liếc mắt nhìn Dạ Hạo đang khom lưng ngồi xổm, vẻ mặt khinh thường, lập tức tự phủi bụi trên người rồi từ dưới đất bò dậy, dáng vẻ có chút chật vật.
Dạ Hạo cũng cũng không thèm để ý, bĩu môi, giống như ghét bỏ mà vỗ tay một cái rồi lại đứng về bên cạnh Thẩm Diệu Thẩn, xem như là đáp lễ tử tế nhất với Thẩm Ngọc Thư.
Dù sao chủ tử của hắn cũng chỉ có một người, những người khác trong mắt hắn còn không coi vào đâu, dù cho Thẩm Ngọc Thư là nhi tử hoàng thượng sủng ái nhất.
"Dạ Hạo, Dạ Minh, bản vương giới hạn các ngươi trong vòng ba ngày cần phải điều tra rõ tất cả mọi chuyện xảy ra trong đêm nay, cũng bao gồm cả chuyện Bạch trắc phi trúng kịch độc".
Dạ Minh chẳng biết từ lúc nào xuất hiện ở trước mặt Thẩm Diệu Thần, hai người lĩnh mệnh đáp ứng rồi cung kính lui tới một bên.
"Kỳ đại ca, sắc trời đã tối, huynh cũng nên hồi phủ nghỉ ngơi thôi".
Mộc Vân Cẩm thần sắc hổ thẹn mà nhìn Kỳ Nguyên Diệp, biết rõ hắn đêm nay cố ý đến đây chỉ vì muốn xác nhận xem nàng ở vương phủ sống có thoải mái không mà thôi.
Mới vừa rồi hắn còn không màng an nguy bản thân mà cứu mình, thêm cả chiếu cố từ trước tới nay, phần ân tình này sợ là như thế nào cũng không đáp trả được.
"Thân thể gân cốt muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dua-ban-tay-vang-cuoi-lui-tinh-dich/481269/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.